Chương 48: HẠNH PHÚC ĐỜI SAU VỚI ĐAU KHỔ ĐỜI NÀY Hướng về trời - Ôi! Cung điện diễm phúc của Đấng Chí Thánh! Ôi! Ngày vinh quang muôn đời! Ngày bất tận, ngày chân lý tuyệt đối lên ngôi, ngày hạnh phúc muôn thuở và an bình vĩnh cửu, ngày không bao giờ tàn!
Ôi! Ước chi ngày đó chấm dứt tất cả những gì là thời gian! Ngày vinh quang muôn đời cho các Thánh, nhưng người dương thế chỉ được phản ánh mờ mờ.
Những công dân của nước Trời đã hiểu thấu cái vinh phúc của ngày đó, còn lũ con cháu Evà, trong nơi đày ải khóc lóc, chỉ than vãn những ngày đắng cay và buồn thảm của trần gian.
Sống lưu đày
Những ngày sống ở đời là những ngày ngắn ngủi và éo le, đầy đau khổ và ưu phiền.
Con người bị nhơ vì tội lỗi, trăng trói vì thói hư, xao xuyến vì sợ sệt, sầu héo vì lắng lo, bối rối vì thắc mắc, phiền lụy vì phù vân, ám ảnh bởi lầm lạc, nặng nề vì vất vả, vẩn đục vì cám dỗ, ngả nghiêng vì khoái cảm, khổ sở vì thiếu thốn.
Ôi! Bao giờ tấm thảm kịch đó mới hạ màn? Bao giờ con mới thoát ly được ách nô lệ của thói hư.
Lạy Chúa! Khi nào con mới được hân hạnh chỉ nhớ đến một mình Chúa? Bao giờ con mới được vui thỏa trong Chúa?
Bao giờ con mới giũ bỏ được mọi xiềng xích mà hưởng tự do thực? Bao giờ mới thoát ly được mọi áp bức của ác thần và thân xác?
Bao giờ con mới được bình an, ổn định và vinh hiển vững chắc? Bình an trong cũng như ngoài, bình an khắp tư bề.
Ôi! Chúa Giêsu lân ái, bao giờ con mới được hưởng nhan Chúa? Bao giờ con mới được chiêm ngưỡng vinh hiển Chúa? Bao giờ Chúa mới là tất cả cho con? Ôi! Bao giờ con mới được ở với Chúa trong nước Chúa, nước “mà từ đời đời Chúa đã sắm để cho các kẻ Chúa yêu” .
Chiến đến lúc quyết liệt
Con đang bị hất hủi, nghèo khổ và đọa đày trong đất kẻ thù, nơi mà con phải chiến đấu liên lỉ và khốn khó cùng cực.
Xin Chúa an ủi con trong cảnh lưu đày và xoa dịu vết thương của con, vì lòng con thật tình ao ước và ngưỡng mộ Chúa.
Tất cả những gì đời cung hiến để an ủi con, đã trở nên gánh nặng cho con. Con ao ước hưởng được Chúa cho thân thiết, nhưng con vẫn không gặp Chúa.
Con muốn lưu luyến những của trên trời, nhưng vật chất trần gian và thói hư lăng loàn vẫn ghì con xuống.
Lý trí trong con muốn thống trị cả, nhưng xác thịt lại kiềm chế con! Con thật đốn kiếp! Chính con đã chống lại con! “Chính con đã làm khó dễ cho mình” . Tinh thần muốn lên nhưng nhục thể lại đòi xuống!
Xác thịt quấy nhiễu
Trời! Con khổ tâm quá! Trong lúc trí con gẫm suy những sự trên trời, thì những cái dưới đất cứ đàn lũ kéo đến khuấy khuất giờ kinh nguyện con. “Lạy Chúa! Xin đừng lảng xa con và trong cơn nghĩa nộ, xin đừng bỏ tôi tớ” Chúa hãy tha xét mà đánh tan những tư tưởng đó đi. Hãy phóng tên để xua đuổi những tà ma quấy phá.
Xin hướng giác quan con về Chúa, xin cho con quên tất cả sự vật đời này. Xin giúp con từ bỏ và coi khinh những hình ảnh của thói xấu. Chân lý bất diệt! Hãy đến giúp con để con đừng cảm xúc vì một ảo ảnh nào. Hương vị của trời hãy xuống trong con và xua đuổi mọi nhơ nhớp khỏi nhan Chúa.
Tâm hồn xao xuyến
Chúa hãy tha thứ và khoan hồng cho những lần con chia trí trong giờ kinh nguyện.
Vâng, con thú thực con chia trí như vậy là thường.
Nhiều lúc xác đứng ngồi một nơi, mà tâm hồn con ngao du tận đâu đâu. Con nghĩ đến đâu, trí lòng con ở đó.
Điều con yêu thích ở đâu, đầu óc con cũng bay tới đó. Sự gì tự nhiên con thích, vật gì đã dùng quen, là con hay nghĩ đến nhất. Chính vì thế mà: lạy Chúa chân lý! Chúa đã bảo rõ: “Của cải con ở đâu, lòng con cũng ở đấy”.
Nếu con mến Trời, con sẽ thích nghĩ đến những sự trên Trời. Nếu con quyến luyến thế tục, con sẽ chạy theo những thú vui thế tục và phản kháng những ai chống đối thế tục.
Nếu con yêu nhục thể, con sẽ tưởng đến những gì là nhục thể.
Nếu con chuộng tinh thần, con sẽ thường nghĩ đến những gì là tinh thần. Tóm lại bất cứ con thích cái gì, y kỳ con hay nói và thích nghe nói về cái đó, và khi về nhà cũng chỉ tưởng nhớ đến nó mãi.
Lạy Chúa! Thực hạnh phúc cho những ai vì Chúa mà khước từ mọi tạo vật; cự tuyệt thú tính và lấy tinh thần đạo đức mà đóng đanh nhục thể, để lương tâm được thanh thản mà dâng lên Chúa một lời nguyện trong sạch, và hoàn toàn thoát ly mọi của đời để được hiệp hoan cùng ca đoàn các Thiên thần.
SUY NIỆM
“Chúa Kitô phải đau khổ rồi mới được vinh hiển”
Nước Trời! Nơi an nghỉ của các Thánh và là nơi ngưỡng mộ của mọi tâm hồn. Nhưng với chúng ta cũng như các Thánh, thiên đàng chỉ là một phần thưởng sau chiến thắng: “Nước Trời phải chiến đấu mới vào được”.
Nhẫn nhục chịu đau khổ, đó là một cách vững chắc nhất để bảo đảm được nước Thiên đàng.
Lạy Chúa! Chúa đã nói: “Hạnh phúc cho người bị bắt bớ, vì nước Trời là của họ”. Xin Chúa giúp con vững chân bước theo đường Chúa để đáng theo Chúa vào hưởng vinh phúc muôn đời.
Mt. 15, 34
Job.7,20 Ps.70, 12 Mt. 6, 21 |